Ai cũng có 1 ước mơ, ước mơ của họ là thành công trong sự nghiệp, có 1 cô vợ xinh đẹp giỏi giang, giàu có, nhưng mình lại hơi khác mình chỉ mong gia đình mình no đủ. Mình xin chia sẻ 4 năm đại học của mình đã diễn ra như nào.
Nhà mình...nghèo lắm, nhà có 4 người nhưng bố mình là thương binh không lao động được và bố cũng có tuổi rồi, chỉ ở nhà dạy mình với em trai mình học, nấu cơm, may mắn hồi đó mình học cũng thuộc dạng giỏi có tiếng trong làng.... 4 miệng ăn phụ thuộc vào mẹ mình và mình, mình chỉ đi làm đồng, nuôi gà, nuôi lợn, giúp mẹ thôi, còn lại phải ở nhà học và chăm em giúp bố nữa. Ở làng mình khi đó cũng chẳng làm được gì ra nhiều tiền cả ngoài việc làm công nhân xây dựng, còn nếu không thì phải đi làm xa, mà mẹ mình còn phải lo cho cả gia đình nên ko đi làm xa được, mà hồi ấy thì có công trình hay có nơi nào xây dựng thì mới có cái làm, chứ không thì 2 mẹ con cũng chỉ ở nhà làm nông, mang rau, trứng ra chợ bán, lợn, gà thì đến kì mới bàn được...
Ngày mình nộp đơn thi đại học, mình thì muốn vào quân đội vì ở đó người ta lo ăn, lo mặc, mình ở quê vất vả quen rồi nên vào đó cũng không sao, nhưng bố mẹ lại khuyên thôi cứ thi trường con thích, con có thích thì sau này còn mới đi làm được, với lại học mấy trường quân đội với công an ko đi làm thêm được đâu. Vậy là mình nộp đơn vào NEU vì mình rất thích kinh tế, mình từng nghĩ sau này sẽ học kinh tế rồi mở rộng kinh tế của làng mình, ngày ấy nộp đơn nghĩ đơn giản là vậy thôi....và cuối cùng cũng đỗ với số điểm không cao. dịch vụ thành lập công ty tại hà nam
Năm nhất lên đại học, mẹ bòn ra được 10tr và mua 1 chiếc xe đạp cho mình, mẹ nói đây là tiền học, tiền thuê trọ mấy tháng đầu với thừa ra 1 ít thì cố gắng mua quần áo lấy vài bộ cho bằng bạn bằng bè đi học cho tốt. Mình vui lắm, nhưng khi lên HN với 10tr ấy, có bao nhiêu thứ phát sinh, nào là tiền đóng học, tiền đặt cọc nhà trọ, tiền mua sách vở và tiền ăn, tiền mua quần áo nữa, mình mua được có 1 bộ và 1 chiếc áo sơ mi. Số tiền ấy ngay trong 2 tháng đầu tiên lên HN đã hết sạch rồi. Cũng may sau này mình là con thương binh nên được miễn học phí gần như 100%, với lại ở làng còn có tiền trợ cấp cho con của thương binh đi học đại học cũng kha khá, tiền đó thì mình kêu bố mẹ giữ lại để lo cho gia đình và nuôi em.
Những ngày tháng đầu tiên lên đại học là những ngày tháng khó khăn của mình, xa bố mẹ, xa gia đình, cái gì cũng phải tự lo, mình phải tự đi kiếm nhà trọ, rồi nhớ lại những bữa ăn chỉ dám ăn 6-10k, được 1 miếng thịt còn lại là rau, lạc hoặc rau đậu cùng cơm, có bữa thì ăn 1 cái bánh bao, có bữa thì lại đổi qua mì tôm, như vậy đa dạng được món ăn mà ko bị ngán vì ko tiết kiệm nhỡ có việc gì lại hết tiền....2 tháng ở trên HN buồn lắm, các bạn ấy tham gia tình nguyện, tham gia các hoạt động đoàn, còn mình chỉ ở nhà ăn học và nghĩ cách kiếm việc đi làm thêm, tháng thứ 3 thì kiếm được làm bưng bê tại 1 quán cà phê, làm gần 1 tháng thì bị đuổi vì lý do là chậm và ăn nói ko tốt, họ trả mình có 300k thôi, mình thấp cổ bé họng nên cũng đồng ý chứ mà to tiếng chắc bị bà chủ đánh mất, họ đầu gấu lắm. Đến tháng tiếp thì có 1 bạn trong lớp rủ mình đi làm gia sư, mình học cũng kém nên ko biết gia sư, bạn ấy chỉ cho mình cách dạy vì bạn ấy cũng biết hoàn cảnh của mình, sau này đây chính là bạn thân nhất đại học của mình. Từ ấy mình đi dạy thêm, mình chả dám nhận nhiều, nhận mỗi buổi dạy chỉ 80k vì sợ dạy ko tốt nhưng nhà cô thuê mình trả mình 100k/1 buổi vì thấy mình dạy cũng được và 1 phần thương mình nữa. Lúc đầu tiêu pha vẫn còn chưa biết làm thế nào cân bằng được, tháng nào thiếu thì về xin mẹ nhưng cũng chỉ xin 200-300k mua thêm mì tôm với gạo trứng rau thì mang từ quê lên rồi, 200-300k thiếu toàn là tiền kiểu đóng đột xuất. Từ khi hết kì 1 là mình ko phải xin mẹ nữa, chỉ có xin mẹ trứng, rau thị, ruốc, lạc, tương ở quê mang lên, tự ăn tự nấu thôi mà mình thích ăn cơm với tương lắm, mình cũng dễ ăn nữa.thành lập dn tại hải phòng
Từ đó đến hết năm thứ 2 thì mình vẫn dạy thêm và học, mình còn đi phát tờ rơi, rồi đi dán quảng cáo nữa, không du lịch, không đi chơi, ít tụ tập bạn bè, mình cũng chỉ để ra được 1 ít gửi về cho bố mẹ chẳng đáng là bao, mỗi tháng để ra được khoảng 400k sau khi trừ các chi phí ăn ở đi lại, nhớ lại hồi đó khi về hè mình còn cầm được gần 4tr vê cho bố mẹ và em nữa, với nhiều bạn số tiền này ko nhiều nhưng đối với mình là cả 1 quá trình, mình không học hè vì mình còn về quê giúp bố mẹ và chăm em nữa. Mình cầm tiền về vì nói thật là mình chẳng biết mua gì, mua ở trên này rất tốt kém, mình muốn cầm tiền về để bố mẹ tự chi tiêu cho hợp lý, nếu mình mua thì thể nào cũng bị bố mẹ mắng vì hoang phí cho mà coi.
Năm thứ 3 khi vào chuyên ngành thời gian có nhiều hơn, ngoài việc đi dạy thêm (lúc này mình dạy được 150k/1 buổi rồi) thì mình còn đi làm parttime, hồi đó còn đi làm dán bao bì, đóng gói hàng, dán nhãn mác,..v...v...vì mình cũng nhanh tay với lại bền, nhiều bạn làm được 1 thời gian thấy nản nên tự rút, mình làm nghề này thế thôi chứ được hơn 3tr/1 tháng đấy, cả tiền dạy thêm với phát tờ rơi, dán quảng cáo nữa mình phải được gần 5tr/1 tháng, có tháng được hơn. Và tháng 4 năm đại học thứ 3, mình đã mua lại được cho mình 1 chiếc xe Dream tàu để tiện đi lại và 1 chiếc laptop hơn 5tr, từ ấy về quê ko phải bắt xe nữa ko phải đi xe bus nữa, mà mình cũng hàng tháng gửi về cho mẹ với bố và em được hơn 2tr. Cũng may đợt đó mệt lắm nhưng mình vẫn chú tâm vào học được, có hôm về chỉ muốn ngủ thôi vì sáng học xong là đi phát tờ rơi, đầu h chiều thì đi dán bao bì, hàng cho anh chủ cửa hàng, chiều tối ăn xong cơm lại đi dạy, dạy xong lại cố gắng đi dán mấy tờ poster. Đêm về mệt nhử nhưng chỉ dám tranh thủ tắm rửa rồi ngủ 2 tiếng dậy học bài, nên mình không bị trượt môn, điểm phẩy của mình chỉ không cao thôi. Năm 3 ăn uống cũng đầy đủ hơn và cũng có gọi là 1 chút kinh phí để đi ăn uống với bạn bè, 1 tháng chắc được 1-2 bữa. Bố mẹ lo cho sức khỏe của mình lắm nhưng mình vẫn nói ko sao, có những hôm ốm vật ra vẫn phải đi làm, nhưng dần dần rồi quen, ốm lại tự khỏi thôi.
Sang năm thứ 4 thì mình không còn đi dạy nữa, mình chuyên tâm vào việc đóng gói bao bì sản phẩm và đi ship hàng, thu nhập 1 tháng cũng được hơn 6tr r, lúc này mình dành ra 3tr để gửi về cho bố mẹ, còn 3tr mình 1 phần chi trả cuộc sống sinh viên, 1 phần bỏ ra xem tiết kiệm để những dự định cho tương lai như mua 1 chiếc laptop mới, laptop cũ chuyển về cho em dùng, mua những đồ dùng cho gia đình nữa. Cũng may mình ra trường bằng khá, ở làng mình ấy, đỗ đại học đã giỏi lắm rồi, ra trường bằng khá còn giỏi nữa, bố mẹ mình tự hào lắm, mẹ mình đi đâu cũng khoe. Mà Từ lúc mình biết gửi tiền về cho bố mẹ cũng chẳng biết mình gửi được tổng bao nhiêu, mình chỉ biết đến lúc mình ra trường, mẹ kêu tiền của mình gửi cho bố mẹ,bố mẹ ko dùng nhiều, chỉ lấy 1 phần nhỏ để mua đồ cho gia đình thôi, còn lại là mẹ đầu tư xây thêm chuồng nuôi lợn, mẹ bảo như vậy sau này mới sinh ra tiền được, mình vui lắm.
Giờ mình đã ra trường được 2 năm rồi, đi làm với mức thu nhập cũng gần 10tr, gồm lương công ty 8tr, tiền mình đi ship hàng buổi tối được gần 2tr nữa. Mình cũng để dành được kha khá tiền ở trên này rồi, mình còn rất nhiều dự định nữa, nhất là sửa nhà mình ở quê, sửa xong sau này còn lấy vợ nữa chứ, nghĩ lại cũng buồn cười, từ học sinh cho đến bây giờ chả dám yêu ai, chả có thời gian cũng như tiền để mà yêu ấy...
Mấy hôm nay đi làm về mệt, đọc cfs của các bạn rất vui, mình thì ko có yêu đương với thích ai trong đại học nên ko chia sẻ được về tình yêu, mình chỉ chia sẻ về cuộc sống gia đình mình thôi, hy vọng các bạn thấy được 1 góc nhỏ trong cuộc sống sinh viên.
Dù sao cũng chúc các bạn theo đuổi đc những dự định, ước mơ của mình. Với mình thì ko có gì to tát, chỉ cần gia đình mình vui, bố mẹ luôn vui vẻ và tự hào vì mình là đc rồi vì kết cục, mọi người dù có giàu có, có thành công thì cái cuối cùng họ cũng chỉ hướng tới vui và hạnh phúc mà thôi Biểu tượng cảm xúc grin
Thứ Ba, 26 tháng 4, 2016
Ước mơ của cậu sịnh viên
21:41
No comments
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét